Trang

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

Khánh Hoà 14/06/2014

Lại thêm một tuần nữa trôi qua, tuần thứ 6 kể từ ngày rời Hà Nội đi làm ở Khánh Hòa. Một cảm giác nhớ nhà, nhớ người thân và bạn bè cứ liên tục trỗi dậy. Muốn về nhà thăm bố mẹ, ông bà lắm nhưng chưa thể về được. Chỉ thỉnh thoảng tâm sự với bố hoặc mẹ qua cuộc điện thoại ngắn... Bố mẹ tôi cũng đã hơi già rồi, có thằng con trai thì nó lại đi suốt, một năm mới gặp 1 lần, bố mẹ nào chẳng xót con. Thương bố thương mẹ lắm nhưng chẳng làm thế nào khác được, con đường tôi chọn nó không được thẳng, phải đi qua nhiều con đường mòn, trèo qua nhiều con sông, con suối. Thậm chí tôi đã từ bỏ một cuộc sống nhàn hạ để đánh đổi lấy cuộc sống hiện tại của mình. Tôi còn trẻ lắm, cứ đi đi, học thật nhiều, khám phá thật nhiều đi, sau này già rồi sẽ không còn sức mà đi nữa đâu.
Vào Sông Đà mới biết cuộc sống thật khổ, đi làm xa nhà, xa bố mẹ, xa vợ xa con cái. Con những thế hệ đi theo Sông Đà đều phải nay đây mai đó, chẳng khác gì dân Du Cư trên thảo nguyên. Nhiều anh thường nói đùa khi ngày đầu bước chân vào Sông Đà :" mày vào Sông Đà chỉ có ế vợ". Chuẩn không phải chỉnh, tôi đã xác định sẽ không yêu một ai khi tôi đang đi làm công trình xa. Một phần vì thương người mình yêu xa sẽ phải chờ đợi tôi mà đánh mất tuổi xuân quý giá của họ và thấy thương cho họ khi đáng lẽ ra phải được yêu thương chiều chuộng hàng ngày chứ không phải chỉ qua vài tin nhắn, đọc xong rồi xóa. Một phần vì tôi không tin vào bản thân mình có thể mang hạnh phúc tới cho họ. Thôi thì cứ FA sẽ tốt hơn.........
Lại thêm một thằng bạn vào cùng làm công trình, có thêm bạn sẽ thêm vui, hi vọng mấy thằng sẽ giúp đỡ nhau cùng tiến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét